Làm thí nghiệm mấy tháng trời, lúc nhiệt huyết, lúc nản lòng. Thí nghiệm xong, mình nhắn cảm ơn thầy. Thầy cũng động viên chút. Mình định kể lể những cảm xúc và kinh nghiệm của mình cho thầy nghe. Mà mình sợ thầy không có thời gian. Nên ngồi nửa tiếng viết tin nhắn xong, mình lại xóa. Chỉ nhắn lại vài dòng cho có lệ.
24/12/06 - Một tuần tuyệt vời. Sau khi hoàn thành nghiên cứu, mình không cần phải canh Messenger chờ tin nhắn của thầy nữa. Mình đã bỏ hết social, chỉ giữ lại Zalo để liên lạc với gia đình. Mình sẽ tập trung vào bản thân và các dự định kế tiếp. Chờ tớ nhé baby Stanford. 😉
Thực ra mình có từng nghĩ tới TQ. Các paper mình đọc, khéo phải 40% là TQ, 20% là Mỹ, 20% Đức, 20% là các nước còn lại. Nhưng mình không nghĩ TQ ưu tiên cho sinh viên quốc tế đâu. Nhưng mà gần đây có 1 tín hiệu khiến mình phải tìm lại. Nếu được, mình muốn:
Tsinghua, Peking, Shang Hai Jiao Tong, Zhejiang. Đây là những trường mình thấy xuất hiện nhất khi lướt 20 bài mỗi ngày.
https://globalscholarships.com/best-universities-computer-science-china
Mình có 2 hướng nghiên cứu. Quá mải hướng số 2, và giờ phát hiện ra mình đã out trend hướng 1. Giờ đuổi thôi. Tình hình không mấy tích cực.
Done!!! 5 ngày deepwork là đủ :))
Cuối cùng thì mình cũng đã thấm nhuần cơ chế đó. Ồn ào môi trường xung quanh chính là nguồn cơn cho sự hỗn loạn trong tâm tưởng. Đến lúc cần chìm đắm trong suy nghĩ nào, chỉ cần yên lặng, sau đó suy nghĩ về những gì cần là được, não sẽ tự tiết ra dopamine. Bản chất giống như một dịch vụ trả trước, tưởng tượng những thứ mình sẽ đạt được và nóng lòng bắt tay vào thực hiện nó. Mình đã nhiều lần tĩnh tâm khi ở trong booth và thực hiện điều này, nhưng lại không nhận ra đó là chìa khóa cho tất cả mọi thứ.